điên cuồng lão sư

Đọc truyện Điên Cuồng Hệ Thống Tăng Cấp chương 549 tiêu đề 'Thù Lao'. TruyenYY hỗ trợ đọc truyện tuyệt vời trên Mobile, Tablet và cho tải EPUB. thậm chí bị Quốc Sư vây công, biện pháp tốt nhất chỉ có thể tiêu hết hai triệu điểm điên cuồng giá trị lại thăng cấp Phiên Thiên Thử Khúc Phong cũng điên cuồng: - A a a a!!! Liều luôn, lúc này không liều mạng thì chờ đến bao giờ? Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối như con ma bài say rượu cẩn thận lấy hai cây đinh đỏ ra khỏi ngực, một cây đâm vào trán, một cây đâm vào tim mình. 🍦Sau khi xuyên sách, ta bị đại lão điên cuồng theo đuổi - Thu Vũ Trà🍦 Bởi vì khi chuyển trường, cô bị lão sư sắp xếp ngồi bên cạnh giáo thảo. Hứa Thiện Ý không muốn chết, vì thế ngày chuyển trường cô đi từ rất sớm, cố ý chọn chỗ không ai ngồi. Công an huyện Diễn Châu - Nghệ An vừa ra quyết định khởi tố nam tài xế điều khiển ô tô lạng lách, tạt đầu nhiều xe ngược chiều trên quốc lộ 7 rồi nhờ người khác nhận tội thay. Công an huyện Diễn Châu (Nghệ An) chiều 8/9 cho hay, cơ quan này vừa ra quyết định khởi Tả tiếng sóng. M: ì ầm, rì rào, ầm ầm, lao xao, ì oạp, oàm oạp. b. Tả làn sóng nhẹ. M: lăn tăn, dập dềnh, gợn nhẹ, trườn nhẹ. c. Tả đợt sóng mạnh. M: cuồn cuộn, ào ạt, cuộn trào, dữ dội, khủng khiếp, điên cuồng. Đặt câu với một trong những từ ngữ vừa tìm Pourquoi S Inscrire Sur Un Site De Rencontre. Tên gốc 论救错反派的下场 Tác giả Phượng Vũ Niết – 凤羽涅 Thể loại Ngụy xuyên thư hệ thống, Thanh thủy, Bối cảnh u tối & ngược, Cứu rỗi thương nhau, Hỗ sủng, Công từng bị ép làm 0, Hắc hóa điên cuồng mỹ nhân công x Yêu chiều công, thiên sứ đại phu thụ Edit Memory_Land wattpad Memory_Land, Vạn Hoa Đồng wattpad vanhoadong Tình trạng Hoàn 119 chương + 1 phiên ngoại ————- Văn án Memory_Land Giáo viên Hệ Thống tuyên bố nhiệm vụ Cứu vớt nhân vật chính thụ dịu dàng thiện lương có vận mệnh bi thảm trong tiểu thuyết “Lô đỉnh Tiên giới”6 Con ngoan trò giỏi Tống Thanh Thời “Thầy hãy yên tâm! Chắc chắn em sẽ chữa khỏi cho bệnh nhân!” Tiên giới Tống Thanh Thời thật lòng khen ngợi “Bệnh nhân nhà tôi là thiên sứ nhỏ xinh đẹp thiện lương nhất trên đời.” Việt Vô Hoan lặng lẽ rửa sạch máu trên tay, dịu dàng mỉm cười “Ừm.” Tống Thanh Thời thật lòng thề thốt “Tôi là bác sĩ, tuyệt đối sẽ không mơ tưởng đến sắc đẹp của bệnh nhân, sẽ không sàm sỡ hắn!” Việt Vô Hoan ăn uống no nê đậu hũ của bác sĩ, dịu dàng mỉm cười “Ừm.” Tống Thanh Thời thật lòng khẳng định “Với tình yêu thương của tôi, bệnh nhân chắc chắn sẽ không hắc hóa!” Việt Vô Hoan lén lút giấu đi ác niệm ngập trời, dịu dàng mỉm cười “Ừm.” Tại Đỉnh Bất Diệt, có vạn ngọn Hồn Đăng, y ngồi trên chiếc ghế thần làm từ xương trắng, bảo vệ khối đá kia.+ “Thế gian này chỉ có em đối xử dịu dàng với ta.” “Ta cũng chỉ dịu dàng với mình em.” …. Trò giỏi Tống cực kì phấn khởi “Thầy ơi! Em có được điểm tuyệt đối không?” Giáo viên Hệ Thống nổ tung tại chỗ “Đồ đần nhà mi cứu nhầm người rồi!” Học sinh xuất sắc thuần khiết thiên sứ nhỏ đại phu thụ X Nhan sắc tuyệt thế cố chấp điên cuồng công, sủng lẫn nhau, cực kì sủng. Văn án Vạn Hoa Đồng Hệ thống lão sư tuyên bố nhiệm vụ Cứu vớt vai chính thụ ôn nhu lương thiện, có vận mệnh bi thảm trong quyển tiểu thuyết Cực Phẩm Mỹ Nhân. Học bá Tống Thanh Thời “Lão sư yên tâm! Em nhất định có thể làm cho người bệnh phục hồi!” Tiên giới Tống Thanh Thời phát ra lời khen từ tận đáy lòng “Người bệnh nhà mình là tiểu thiên sứ xinh đẹp thiện lương nhất trên đời.” Việt Vô Hoan lặng lẽ rửa sạch máu tươi trên tay, ôn nhu mỉm cười “Ừm.” Tống Thanh Thời phát ra lời thề từ tận đáy lòng “Thân là y sư, tuyệt đối sẽ không mơ ước sắc đẹp của người bệnh, chiếm tiện nghi của hắn!” Việt Vô Hoan chiếm hết tiện nghi của y sư, ôn nhu mỉm cười “Ừm.” Tống Thanh Thời phát ra khẳng định từ tận đáy lòng “Dưới sự che chở bằng tình yêu của mình, người bệnh tuyệt đối sẽ không hắc hóa!” Việt Vô Hoan trộm giấu đi ác niệm ngập trời, ôn nhu mỉm cười “Ừm.” Trên Bất Diệt Đỉnh, treo hàng vạn chiếc đèn hồn, hắn ngồi trên thần tọa làm từ xương trắng, canh giữ tảng đá kia. “Thế gian này chỉ có ngươi đối xử ôn nhu với ta.”1 “Ta cũng chỉ ôn nhu với một mình ngươi.” … Tống học bá vui vẻ phấn khích “Lão sư! Em có thể lấy điểm tối đa được không ạ?” Hệ thống lão sư bùng nổ ngay tại chỗ “Tên ngốc này, cứu nhầm người rồi!”13 Gỡ mìn Công từng là nô lệ thuộc loại bị rất nhiều người đùa bỡn, bị cưỡng ép làm thụ, chịu hết ngược đãi, vì vậy mà tâm lý có vấn đề nghiêm trọng, tính cách điên cuồng, nếu để ý thì chớ tùy tiện nhảy Nếu không cẩn thận dính mìn, đó không phải do các bạn sai, mà là vấn đề của tác giả, hy vọng giơ cao đánh khẽ. ———- Link Memory_Land Link Vạn Hoa Đồng Ngày kế, cảm thấy đi dạy vốn cũng không phiền phức lắm. Duy có điều ở trong trường học mặc kệ gặp được ai đều phải trưng ra khuôn mặt tươi cười, thật là một chuyện mệt nhọc. Lờ mờ cảm thấy được bộ mặt giống như bị rút gân, ai, xem ra trở về phải đắp một cái mặt nạ dưỡng da rồi...Ai, rõ ràng ta mang tính tình của đấng mày râu, không nên bắt ta áp chế tính tình biến thành tố nữ chứ...Nghe ta oán giận, Cẩn ở trong điện thoại nở nụ cười."Làm sao vậy? Chu đại thiếu gia, biết Vi nhân sư biểu’ làm gương sáng cho người khác không dễ làm đi!""Không phải thế, đây không phải đơn giản chỉ là chuyện vi nhân sư biểu, làm lão sư cho học sinh cũng không cảm thấy có gì khó. Mấu chốt là lão sư ta đây lại phải làm tôn tử cho những lão sư khác, cái này tương đối buồn khổ. Không thể bởi vì ta là lão sư thực tập lại coi thành tiểu nhị sai sử a..." Ta lại oán giận.“Chậm rãi là tốt rồi, mới vừa tới trường học, ở trước mặt đồng sự phải khiêm tốn, đừng khoa trương. Bất quá, Chu Mới Mới, với tính cách kia của ngươi, muốn không khoa trương rất khó, hết sức làm tốt chuyện mình nên làm là được." Cẩn còn tiếp tục khuyên bảo ta."Nga, ta biết!" Nhỏ giọng trả lời."Ta cảm thấy được, ngươi làm một lão sư, chuyên môn là không thành vấn đề, phương thức giảng bài của ngươi hẳn là rất nhanh cũng có hình thức của riêng mình. Ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi một phương diện, chính là sư đức. Nhớ kĩ, bây giờ ngươi là lão sư, mỗi tiếng nói mỗi hành động của ngươi đều sẽ ảnh hưởng tới học sinh. Bất kể làm cái gì, nhất định phải suy nghĩ thật kĩ trước khi làm!" Cần thấm thía nói."Đỗ Cẩn!""Ân?""Thời điểm ngươi làm lão sư ta, đã cảm thấy thực khó xử đi!" Đột nhiên cảm thấy thời điểm mình còn đi học thật là khốn kiếp, chọc cho Cẩn nhiều phiền toái như vậy. Ngẫm lại thực cảm thấy kia một đoạn đường nữ nhân khả ái này đã chịu đủ ẩn nhẫn và ủy khuất."Hoàn hảo, có lẽ, hẳn là có rất nhiều lão sư lấy ngươi là niềm kiêu hãnh đi. Dù sao ngươi từng là một học sinh thực xuất sắc!" Cẩn vẫn luôn như thế, phân tích tất cả các mặt tốt xấu, luôn ở thời điểm ta tự trách mà cho ta niềm an ủi. Kiếp này có thể gặp, có thể yêu một nữ nhân như vậy, là may mắn lớn nhất của ta!"Nghỉ ngơi sớm một chút, đừng thức đêm. Lão sư ở trước mặt học sinh, vĩnh viễn phải bảo trì một trạng thái tinh thần tốt nhất. Từ từ sẽ đến đi! Chức nghiệp này đối với ngươi mà nói có khó khăn, bất quá, ngươi đã lựa chọn, nhất định có thể làm tốt!""Ân, ta biết. Ngươi cũng đi ngủ sớm một chút. Ngủ ngon!"Ngồi trước máy vi tính một hồi, tiện tay cầm lấy giấy bút trên bàn."Sư đức, mấu chốt là sư đức!" Ta đem lời này viết lên giấy, nhìn hồi ấn tượng của ta, Cẩn là một lão sư phi thường vĩ đại. Trong lớp tựa hồ mọi người đối với Cẩn đều là vui lòng thần phục. Khi lên lớp nghiêm túc nhưng không mất đi tính hoạt bát, xuống lớp có năng lực xử lý vô cùng tốt quan hệ với học trò. Đương nhiên, ta là ngoại tại muốn dụng tâm hướng Cẩn học tập, học tập phương thức dạy học của Cẩn, học tập phương thức xử sự của Cẩn. Ở trong lòng ta, nàng đôi khi giống một quyển sách, ta muốn hảo hảo nghiên cứu và nghiền có chính là, ta muốn nghiền ngẫm phương thức dù chỉ vừa làm lão sư một ngày, nhưng lại thấy rõ ràng các loại quan hệ nhân tế phức tạp trong trường học. Mà Cẩn, ở ngay hoàn cảnh lúc đó, là thế nào đi bao dung một hài tử tùy hứng, dưới những lời nói châm chích vẫn duy trì một bộ dáng bình thản ung dung như vậy. Điều này cần phải chịu đựng và ẩn nhẫn lớn đến cỡ nào, mà ta, lại vĩnh viễn đều như vậy tự cho là đúng, hết lần này đến lần khác gây rắc rối...Đau lòng, vì cái gì, lúc ấy ta không hiểu...Máy tính chờ trong thời gian dài, chuyển sang chế độ bảo vệ màn hình, hé ra album ảnh, đều là hợp ảnh của ta và Cẩn. Trước kia ở thời điểm tưởng niệm luôn một mình lặng im ngắm nhìn máy tính. Nhớ trước kia trong một bộ phim truyền hình, trong phim có một thợ chụp ảnh rất giỏi, hắn nói, thông qua ảnh chụp, có thể nhìn ra tình cảm người đó che dấu. Hiện tại xem lại những ảnh chụp ngày đó, trong ánh mắt Cẩn, những yêu thương này đó đều hiện ra. Ta vẫn nói chính mình yêu nàng, lại không hề dụng tâm đi quan sát, luôn bỏ qua những chỗ mấu chốt. Ta theo đuổi, chẳng qua là hứa hẹn trên đầu môi, mỗi lần đều là hứa hẹn đi hứa hẹn lại. Mà Cẩn, trừ bỏ một câu "Ta chờ ngươi", nàng không nói ra bất kì lời hứa nào. Nhưng điều mà nàng làm, chính là dụng tâm bảo hộ ta, nhìn ta lớn dần, trợ giúp ta lớn lên, cùng đợi ta trưởng thành...Sư đức, thứ ta muốn học, đâu chỉ là sư đức...Tiết tự học buổi sáng, bắt đầu sửa đúng khẩu ngữ. Hiện tại xem như hiểu được năm đó "An ca" của Amy là như thế nào mà ra. Hệ thống giáo dục, bắt con người ta cả ngày vùi đầu nghiên cứu ngữ pháp cùng kĩ năng đọc, cuối cùng quay đầu lại liền xuất hiện một hiện tượng "Giấy chứng nhận đống lớn, người câm bay đầy trời".Đang kiên nhẫn giảng về kĩ năng phát âm, có người gõ cửa. Ta còn chưa kịp nói "Mời vào", người ngoài cửa liền thẳng tiến sách đeo nghiêng, tóc ngắn rối tung, đồng phục cầm trong tay, ánh mắt mơ màng nhập nhèm, nhìn ra được vẻ mặt mỏi mệt...Vừa thấy chính là thức suốt đêm. Đối với cái này, ta có kinh nghiệm. Về phần thức suốt đêm làm gì thì ta cảm giác được, nàng là một cô bé bướng bỉnh."Lão sư, ta đến muộn!" Chính là nói một câu như vậy. Không có nêu lý do hay lấy cớ."Lần sau chú ý, trở về chỗ đi!"Nàng ngẩng đầu nhìn ta, không nói gì thêm, đi thẳng tới chỗ ngồi, đem đồng phục ném trên ghế, sau đó ngồi tục giảng bài. Hài tử kia đầu tiên là mở sách ra, sau đó đem sách dựng lên làm bộ học một hồi, chỉ chốc lát cũng không động đậy nữa, nhất định là ngủ thiếp năm đó ta trong lớp nổi danh "vua ngủ", loại tư thế ngủ kinh điển này, ta làm sao không biết không gọi nàng. Nếu quyết định ngủ, vậy thì ngủ đi. Ta chỉ là nhớ kĩ bộ dáng của nàng. Có lẽ, là vì một chút tò học kết thúc, thời điểm quay về văn phòng, trên đường gặp An lão sư. Lão thái thái hòa ái dễ gần này thấy ta liền hướng về phía ta nói"Sáng sớm kỉ luật thế nào?"Ta cười cười, gật đầu nói "Rất tốt. Đều rất nghiêm túc. Học sinh lớp này không tồi!""Có ai đi trễ không?" An lão sư lại thật nhanh suy nghĩ. Ta không muốn bán đứng hài tử kia, nhưng là, làm lão sư, tựa hồ là không nên bao che nàng...Hai chữ "Sư đức" Cẩn nói lại hiện ra trong đầu của ta. Hiện tại cảm thấy có chút khó xử, không biết nên làm thế nào."Nga, An lão sư, ta có một vấn đề muốn thỉnh giáo ngươi, thiếu chút nữa đã quên..." Nói chêm, chọc cười luôn luôn là sở trường của tài rất nhanh liền xoay chuyển. An lão sư bắt đầu kiên nhẫn giảng giải vấn đề ta hỏi. Trong lòng ta có chút thay hài tử kia thấy may cho là chuyện này coi như đã qua, không nghĩ tới buổi chiều, đang ngồi trong phòng làm việc soạn bài, hài tử ban sáng bước vào, bên cạnh là An lão sư."Trương Trác, ta bảo ngươi hôm nay mời phụ huynh đến, như thế nào không mời?"Ta ngất. Đến trường học này mới hai ngày, thấy hai lần An lão sư muốn tìm phụ huynh học sinh, chẳng lẽ nghiện sao?"Lão sư, mẹ của ta không có thời gian!""Mẹ ngươi không có thời gian? Còn ba của ngươi đâu?" An lão sư rõ ràng không tin lời nói của hài tử này. Nói xong, An lão sư tựa hồ phát hiện ta ở nơi này rình coi, hướng ta bên đây liếc một cái. Ta vội vàng cúi đầu giả bộ soạn bài."Ba của ta, không biết!" Hài tử kia thì thào nói."Không biết? Ngươi đây là thái độ gì? Ta cho ngươi biết, ngày mai nếu người nhà ngươi không đến, ngươi cũng không cần đi học!"...Ta buồn bực, ghét nhất bị lão sư dùng phương thức này. Mặc kệ học sinh làm cái gì sai a, ngươi làm một lão sư cũng không thể dùng thái độ này... Ta không rõ, An lão sư vì cái gì đối đãi với ta luôn như vậy hòa ái, nhưng đối đãi với học sinh này lại hung thần ác sát như thế. Cho dù giáo dục vẫn chú ý "Nghiêm sư xuất cao đồ", nhưng thế này cũng không khỏi có chút quá phận...Nhưng là ta vẫn như cũ cái gì cũng không thể nói. Tựa hồ cảm giác được, ở trong này ta chỉ là một thực tập lão sư, ta hèn mọn, từ nhỏ đến lớn đều không cảm giác được mình hèn mọn đến như thế..."Còn nữa, có phải sáng nay ngươi lại đến muộn hay không?""Đúng vậy!" Trả lời đơn giản. Nhìn ra được, là một người dứt khoát rõ ràng, nghĩ gì nói đó."Ngươi đây là lần thứ mấy? Đây cũng là do tiểu Chu lão sư tính tình hảo. Nếu như là giờ tự học của ta, ta cho người đứng ngoài hành lang hết buổi sáng!"Ta ngất... Ta tính tình hảo... Được rồi...Ta đột nhiên nhớ tới vấn đề sư đức Cẩn nói. Giống như đối mặt với một chuyện như vậy, ta không có cảm giác sư đức tồn tại. Có lẽ ta sai lầm rồi. Có lẽ ta đối với cái từ sư đức này lý giải còn chưa đủ sâu. Dù sao ta là thái điểu1, An lão sư là lão điểu... Ấy, không thể nói như vậy, không lễ phép. Là lão giáo sư, tiền bối!"Ta lười nói với ngươi! Ngươi về lớp đi!" An lão sư quát nói hơn nửa ngày, trong phòng làm việc ngươi nói nhiều nhất, còn nói là mình lười nói... Được rồi...Trương Trác rời đi, lúc gần đi còn liếc ta một cái. Âm thầm cảm thấy không ổn, đứa nhỏ này không phải là cho rằng ta đã bán đứng nàng đi... Lão tử mà làm chuyện đó, ai!"Lớp này a. Hỏng bét hết!" An lão sư ở trong phòng lầm bầm lầu bầu."Ai, quên đi, An lão sư, ngài bớt giận!" Bên cạnh một lão sư cúi đầu khom lưng phụ họa. An lão sư là tổ trưởng bộ môn, quan lớn một cấp, dĩ nhiên có người vuốt mông ngựa."Phi!" Ta ở trong lòng âm thầm phi một cái."Ngài xem ngài cũng đã tận lực. Trường học cũng thật là, lúc phân lớp đều đem mấy học sinh thành tích kém lúc thi nhập học phân vào 10-3. Ngài cũng đừng tức giận!"10-3, nguyên lai là như hiện tại có chút hiểu được vì cái gì khi ta hết tiết trở về An lão sư luôn hỏi ta thế nào. Chính là, ta không cảm thấy được có cái gì dị thường. Ngược lại cảm thấy được, không khí học của lớp 10-3 nếu so với 10-4 thì tốt hơn, học sinh 10-3 so với 10-4 cũng đơn thuần là, ta nguyên bản vốn không là một học sinh an phận thủ thường. Ở 10-3, ta tựa hồ có thể tìm thấy điểm quen sinh giỏi? Học sinh kém? Đột nhiên rất muốn cười. Hiện tại cảm thấy được, những điều đó đều trở nên không có ý nghĩa. Ta là một học sinh giỏi sao? Dường như khi đi học, ít nhất lão sư cùng bạn học đều cho rằng như vậy. Nhưng hiện tại nhớ tới, ta lại đối với chính mình khi đó đặc biệt thất vọng. Bởi vì ta không hiểu được yêu. Ta chỉ là một thiếu niên đuổi theo cơn gió, nhưng lại không biết cơn gió ấy luôn ở ngay phía trước vuốt ve gương mặt thích1Thái điểu đây là một ngôn ngữ mạng ý chỉ một loại chim dùng để làm món ăn, bây giờ “thái điểu” còn dùng để chỉ tân binh, một người thiếu kiến thức hoặc là tay mơ "Uy! Ngươi không đến nỗi đó đi!" Nghe thấy tiếng cười của Vương tỷ phía sau. Quỷ biết nàng đã thay xong quần áo chưa, ta còn là không dám quay đầu lại tiếp đem áo khoác cởi ra, nhét vào trong tủ treo quần áo!"Ngươi không đổi võ phục sao?""Ách... Ta luyện tập bằng dụng cụ thể dục trước!" Quay đầu đi, Vương tỷ đã thay xong quần áo, đai đen, quả nhiên là thể dục lão sư."Không nghĩ tới ngươi cũng luyện Taekwondo!" Vương Tỷ chỉ vào võ phục của ta treo trong tủ nói."Ha ha... chỉ là mèo ba chân. Ta luyện chỉ để cường thân kiện thể thôi!" Chột dạ..."Không phải chứ! Đai đen rồi còn là mèo ba chân? Một hồi lại đây cùng luyện!""Nga, hảo!" Nghĩ thầm, luyện cái chíp bông, mặc kệ ngươi!"Học muội!" Mới vừa đi hai bước lại bị gọi lại."A?" Quay đầu lại nhìn thoáng qua, Vương tỷ mặc võ phục thoạt nhìn rất tuấn tú, không hổ là thể dục lão sư. Quả nhiên là dáng đứng như tùng. Không đúng, là thoạt nhìn mạnh mẽ như một loại đại thụ.“Có phải ngươi chưa từng thấy qua nữ sinh thay quần áo hay không a!" Cười rất là quỷ dị."Ha ha, ngươi đoán đây?" Ta nghĩ, Vương tỷ nhất định sẽ không biết đây là câu nói kinh điển của vã đến phòng dụng cụ thể nửa giờ, cảm thấy người đầy mồ hôi, tựa hồ thư thái rất nhiều, ai, buổi tối có thể ngủ ngon giấc...Không muốn đến đạo quán, cũng không phải vì mệt, chủ yếu là thật sự không muốn cùng Vương tỷ giao tiếp. Tuy rẳng ta không phải là người hướng nội, nhưng cũng không chịu nổi quá hướng ngoại như thế!Đến phòng thay đồ cầm quần áo, khoát lên cánh tay, lấy khăn ướt từ trong túi áo xoa xoa mặt, ai nha, thật sự là thoải mái..."Tiểu Chu!"Vừa quay đầu lại, ta ngất. Đúng là âm hồn không tan a..."Nga, ha ha, Vương tỷ a! Luyện xong rồi?""Qua xem một chút, ngươi quả nhiên ở đây! Không phải nói ngươi qua tìm ta sao?" Biểu tình của Vương tỷ,giống như ta trộm gà của nhà nàng, sau đó bị nàng bắt được."Ai nha, hôm nay tập dụng cụ thực quá mệt mỏi!" Vội vàng giả bộ dáng đau thắt lưng."Nga, vậy được rồi, hôm nào có cơ hội chúng ta lại khoa tay múa chân!" Vương tỷ dứt lời lại bắt đầu thay quần ngất. Ta tự dưng phát hiện ta cùng nàng có duyên như thế, hai lần thay quần áo đều cho ta thấy."Tiểu Chu!" Ta ở đầu kia đang cúi đầu tự hỏi làm sao tìm được cái cớ để mau chạy trước."A?""Ngươi ở đây không tắm một cái sao?" Ta ngất, quản nhiều chuyện như vậy làm gì."Ta chưa bao giờ dùng phòng tắm công cộng.""Ha ha, giống ta! Ngươi ngụ ở nơi nào a?""Nhà trọ **""Nga, đối diện trường học a. Hai ta ở khá gần, ta ngụ ở khu nhà ở của trường học. Ngươi chờ ta một chút, chúng ta cùng đi!""Nga, hảo!" NND, ta có thể nói không sao?Vương tỷ thay quần áo thực ra rất nhanh. Sóng vai cùng đi ra khỏi phòng tập thể dục. Một thân là mồ hôi, hiện tại quần áo đều dính ở trên người, ai, thật muốn nhanh về nhà tắm ra khỏi phòng tập thể hình, đốt điếu thuốc, Vương tỷ nhìn ta, không cảm thấy có bao nhiêu tò mò."Ngươi hút không?" Đưa qua, giống như ta nghĩ, nàng đón lấy."Tự mình châm thuốc đi. Ta không châm cho người khác." Đem cái bật lửa đưa tỷ nhìn ta, khóe miệng có nét cười. Không nói gì thêm, trực tiếp châm thuốc, từ động tác thành thạo của nàng, xem ra cũng là tên gia hỏa sành hút thuốc đi."Đi vào trong đó ngồi một chút đi!" Vương tỷ chỉ chỉ một quán trà sửa bên kia đường."Ân, đi!" Ai, trong lòng ta thế nào lại cảm thấy bất an..."Không nghĩ tới..." Vương tỷ chơi đùa bật lửa của ta, hết mở ra lại đóng lại, thanh âm thanh thúy, động tác này thật sự là giang hồ cực kỳ, "Ngươi giống như trong tưởng tượng của ta!"Này lời nói thật sự có điểm làm cho người ta sờ không được ý nghĩ."Giống nhau? Trong tưởng tượng của ngươi ta là dạng gì a?" Ta cười nói. Gió bắt đầu lớn, trên người còn đều là mồ hôi, vội đem áo khoác kéo đường cái, nhìn đồng hồ trên tay một chút, đã là chín giờ hơn. Đột nhiên nhớ tới Cẩn muốn ta sau khi tập thể dục trở về nhắn tin cho nàng. Xem ra, không biết lúc nào mới trở về."Vương tỷ, ta gọi điện thoại hắc!"Vương tỷ giống như mới vừa muốn nói gì, nghe ta nói như vậy, làm tư thế "Xin cứ tự nhiên!".Đi sang một bên gọi điện thoại cho Cẩn."Uy? Minh nhi!" Cẩn bắt điện thoại rất nhanh, giống như vẫn luôn luôn chờ điện thoại của ta vậy. Hắc hắc, đa tình, ta phát hiện ta bây giờ càng ngày càng đa tình."Ân, ta ở trên đường, đang ở cùng một đồng sự kiêm học tỷ, gặp ở phòng tập thể dục, ngươi đang làm gì a?" Ta phát hiện lối suy nghĩ của mình thật là có vấn đề, logic của lời nói phi thường kém."Ta? Ở nhà soạn bài!""Ta còn không biết khi nào về đến nhà, trước điện thoại cho ngươi, miễn cho ngươi lo lắng!""Hảo, sớm một chút trở về, đừng chơi quá muộn!""Ân, ngươi sớm một chút nghỉ ngơi, ngủ ngon!"Cúp điện thoại, mỗi lần nói chuyện điện thoại với Cẩn tâm tình đều rất tốt, cảm thấy được chính mình hạnh phúc giống như một bông hoa."Đi, vào thôi, Vương tỷ!" Vương tỷ vẫn đứng ở trước tiệm trà sữa chờ ta, nhìn ta tới, cùng nhau đi là một quán không lớn, ánh sáng mờ mờ. Ngồi bên trong cơ bản đều là sinh viên đại học phụ cận, tám mươi phần trăm là tình lữ...Ai, một chỗ rất tốt, nếu cùng Cẩn đi thì tốt hơn, còn có thể có một loại cảm giác lãng mạn, hiện tại...Tùy tiện tìm một bàn trống ngồi xuống, phục vụ rất nhanh đã đi tới."Hai vị uống chút gì không?""Xa tử thiết Quan Âm!" Ta không xem menu, trực tiếp nói."Hảo, hai ly!" Ta đổ mồ hôi, như vậy cũng có thể, đại tỷ, ngươi là không biết đọc chữ hay là không biết cái gì uống ngon a, cũng không cần tùy tiện như vậy đi."Ân, hảo!" Nói xong phục vụ cầm menu đi."Ngươi thường đến đây?" Vương tỷ nhìn ta nói."Lần đầu tiên!" Nhìn chung quanh một chút, cảm thấy quán trang trí đích thực là không tồi, coi như gần nhà của ta, không nghĩ tới ở đây lâu như vậy lại không phát hiện một chỗ như vầy."Vậy sao ngươi biết nơi này có thứ ngươi muốn?""Ta lúc tiến vào thấy có bản hiệu Lipton. Lipton có xa tử thiết Quan Âm !""Nga, ha ha!" Vương tỷ nở nụ cười, tổng thấy nụ cười này là lạ. Ngồi đối diện Vương tỷ, tổng cảm thấy được trong ánh mắt nàng giống như có cái gì đó thực quỷ dị, tựa hồ có thể nhìn thấu ta. Ai, ngày mai phải tìm thầy bói xem xem, ta gần đấy có phải hay không phạm thái tuế a!Không được! Ta là lão sư, không thể tuyên truyền mê tín dị đoan, chính mình trộm nghĩ đã không tốt rồi..."Ngươi mới vừa nói cái gì ta với trong tưởng tượng của ngươi giống nhau?" Xem ra trí nhớ ta vẫn là tốt, ở tình huống hỗn loạn như vừa rồi còn nhớ được đề tài này."Lão bà ngươi ở nhà chờ ngươi?"Hôn mê. May mắn trà chưa đem lên, bằng không ta đã bị sặc chết..."..." Giả bộ vô tội..."Vừa rồi... Là gọi điện thoại nói cho lão bà tối nay về muộn đi..." Vương tỷ cười không nói gì. Tuy rằng thường xuyên có người hỏi ta có phải là T hay không, bất quá trực tiếp đem lão bà ra hỏi tới như vậy vẫn là người đầu tiên. Ai, lão bà, nàng quả thật là lão bà của ta thì tốt rồi, mượn lời chúc phúc của ngài đi!Rất nhanh liền từ dáng vẻ thất thố khôi phục lại trạng thái, ta cười cười, "Ngươi đoán đây?""Còn phải đoán? Nhìn bộ dáng này của ngươi là biết rồi a!"Hôn mê, phi, cái lời này nói thế mà cũng được à, lời này ý là thế nào đây... Ta thế nào? Bộ dáng ta thế nào a? Mãnh liệt kháng nghị."Vậy sao? Ngươi lợi hại nha!" Có cảm giác Hoa sơn luận kiếm’..."Không phải ta lợi hại, là đặc điểm của ngươi rất rõ ràng. Hút thuốc, học võ, những thứ này không sai. Thời điểm ta thay quần áo lưu tâm thần thái của ngươi một chút, liền biết ngươi nhất định là T!"... Ta thật sự là không muốn nói gì nữa."Còn có ngươi chưa bao giờ đi phòng tắm công cộng!" Vương tỷ cười nói."Đây là có điển cố. Nhớ rõ lúc ta còn rất nhỏ có đi phòng tắm công cộng, tắm sạch sẽ đi ra. Ai nha, có thể gọi là thần thanh khí sảng a. Ta chuẩn bị lau sạch người rồi sau đó mặc quần áo, một bác gái cầm một cái quần lót, liền trực tiếp hướng về mặt ta mà chùi tới chùi lui, chùi xong rồi còn rống lên một tiếng "Ai nha, sao tắm rồi mà mặt còn dơ như vậy a!" Ta lúc ấy ghê tởm muốn chết, từ đó về sau không tiếp tục đi phòng tắm công cộng... Cái vị kia a... Quên đi, uống nước!" Nhớ tới đoạn gặp gỡ trước đây ta liền buồn bực."Vậy ý của ngươi là ta nhìn nhầm rồi?" Vương tỷ nhìn ta."Ta không nói ngươi đúng, cũng không nói ngươi sai. Nghĩ nói phải sẽ là phải, nói không phải sẽ là không phải. " Ta nở nụ cười, bình thường gặp được vấn đề ta không nghĩ được câu trả lời, đều sẽ là như thế này xử lý."Ta cũng vậy!" Vương tỷ cúi đầu nói."A?" Lúc này thật sự bị sặc, không phải trà, là khói thuốc."Ngươi chậm một chút... Sao đến nỗi thế!" Vương tỷ cười muốn tới đây giúp ta đấm đấm."Ngươi là nói..." Một bên ho khan một bên còn không quên hỏi."Ta nói, ta là les!" Vương tỷ nói một cách thản vất vả mới ngừng ho khan. Này nha, ta ngược lại cảm thấy chính mình thật vô vị. Quanh co lòng vòng khổ sở chối bay chối biến, xem, người ta chính mình liền tự giới qua là, ta luôn luôn nghĩ, chúng ta đều là lão sư..."Đúng vậy a? Ha ha, rất tốt!" Cảm thấy mình đang nghĩ đâu đâu, không biết mình nên biểu đạt ý tứ gì."Xem như đã từng đi. Hồi còn đi học, tóc ta còn ngắn hơn ngươi, mỗi ngày đều mặc đồng phục thể dục trường với cái áo gió, ở trong sân trường đi tới đi lui..." Vương tỷ như có điều suy bộ dáng Vương tỷ, ta nghĩ đến phim [Nghịch nữ]1, nghĩ đến Từ tỷ trong phim kia. Vừa lên xe liền hét vào mặt Đinh Thiên Sứ người ta một câu”Có bạn gái chưa…”Xem ra, thật đúng là Người trong nghề xem môn đạo, kẻ ngoài nghề xem náo nhiệt’ a."Vậy ngươi... Lão bà ngươi đâu?" Vấn đề người ta hỏi ta ta đều không có hảo hảo trả lời, hiện tại lại hỏi người ta, có chút không được hậu đạo cho tỷ ngược lại không có để ý, tự mình lầm bẩm."Chia tay, tốt nghiệp không bao lâu liền chia tay!" Cười khổ."Chia tay?" Ta không phải là người thích hỏi thăm đời sống tình cảm người khác. Thỉnh thoảng, người khác hạnh phúc còn có thể chia vui. Hiện tại, ta không biết đề tài này phải tiếp tục như thế nào. Chia tay, ta không có trải qua, nhưng đọc nhiều sách như vậy, xem phim truyền hình nhiều như vậy, bằng hữu bên người cũng không ít, tự nhiên biết sự nặng nề của đề tài này."Nếu ngươi không muốn nói có thể không nói!" Ta nở nụ cười, uống ngay một hớp trà trong tay. Vị nhạt nhẽo, ai, chính là không thể so với trà ở nhà a."Không có gì, đều là chuyện quá khứ," Vương tỷ lại cười, nhưng là cuối cùng ta cảm thấy được, vào lúc này, có thể là cũng không cười nổi."Hai ta cùng lớp, vào năm nhất đại học liền thích nhau, tốt lắm. Bốn năm, một chiếc giường đơn hai người ngủ. Tốt nghiệp, ta ở lại nàng ra đi, hứa hẹn cùng cố gắng sau đó cùng sống bên nhau. Sau đó, đi làm chưa được hai tháng, nàng gọi điện thoại tới, nói là nàng có bạn trai!"Lời này nói đủ ngắn ngọn, cũng đủ rõ thích1Nghịch nữ逆女 Một bộ phim truyền hình Đài Loan về đồng tính nữ. Ta lười dịch nội dung quá, các nàng gu gồ hộ ta nha. Thực tập năm 4. Được an bài đến lớp 10 của một trường cấp 3. Trước khi thực tập bắt đầu, chỉ đạo lão sư hướng chúng ta tiến hành công tác tư tưởng, rồi hướng về phía ta bổ sung một câu "Chu Minh! Chú ý tính tình của ngươi!" Hôn mê. Không phải chứ, tính tình ta thối nát như vậy sao? Như thế nào mà ai nấy đều hướng về phía ta chỉ trích? "Minh tử, phỏng chừng ngươi sẽ trở thành thần tượng của học sinh a..." Tiểu Đinh tiến tới nói với ta. Tiểu Đinh là bạn cùng trường khác ngành của ta. Chúng ta thực tập ở cùng một trường, ta dạy tiếng Anh, nàng dạy Toán học. "Vì cái gì a?" Ta tò mò nhìn nàng. "Ngài nhìn cách tạo hình của ngài xem, rõ ràng là cách ăn mặc của một tên học sinh đầu gấu. Ngài xem, nếu không, có thời gian ta sẽ cùng ngươi đi mua mấy bộ đồ nhìn đàng hoàng một chút?" Tiểu Đinh che miệng cười khúc khích. "Lão sư!" Ta đứng trong đám người hướng chỉ đạo lão sư gọi to, "Có yêu cầu với trang phục của chúng ta sao? Nhất định phải mặc chính trang sao?" Đám người được dịp một trận cười rộn. "Chính trang không bắt buộc. Mặc đơn giản một chút cũng được. Bất quá Chu Minh ngươi mặc cái quần đó không được, rách rưới như thế, nên mặc một cái chỉnh chu hơn một chút..." Mọi người lại cười rộ lên... Ai, xem ra làm lão sư so với làm học trò gian nan hơn nhiều... Nghe nói là dạy học sinh cấp 3, trong lòng vững bụng một chút. Hiện tại trẻ con trưởng thành sớm, lại bị internet và truyền thông ảnh hưởng, giao tiếp với chúng hẳn tương đối đơn giản đi. Nhìn bạn học khác bị phân đến trường cấp 2 đi thực tập mà trong lòng thầm cảm thấy may mắn. Chủ nhiệm lớp ta thực tập là một lão giáo sư, nghe nói rất có danh tiếng, trên đầu tỏa hào quang, thật giống như ta có thể cùng nàng kết giao là một chuyện vô cùng vinh quang. Thời điểm ta tới trường lại vừa vặn lúc nàng đang "giáo dục" học sinh. "Ngươi còn không biết xấu hổ mà tới xin lại sao, ta không tìm cha mẹ ngươi nói chuyện là may lắm rồi! Trở về, nhìn biểu hiện của ngươi rồi nói sau!" Đứng bên cạnh nàng là một nam sinh vóc dáng rất cao, mặc đồ thể thao, thoạt nhìn có bộ dáng rất khó xử. "Lão sư, cái kia là ta đi mượn, còn phải trả lại cho người ta, ngươi trước trả lại cho ta được không?" "Ta nói, khi đi học mang theo những thứ này đều bị tịch thu. Hoặc là ngươi bây giờ trở về chờ kì thi giữa kì chấm dứt tới lấy, bằng không thì gọi người nhà đến!" Hôn mê, lúc còn đi học ta ghét nhất là bị lão sư tìm gặp cha mẹ. Tuy nói giáo dục nhất định phải do gia đình và nhà trường cùng phối hợp, nhưng mà đến cả những chuyện nhỏ nhặt như thế cũng phải tìm cha mẹ, như vậy trách nhiệm giáo dục của lão sư ở đâu? Điên Cuồng Tham khảo Danh Từ hình thứckích động sự phấn khích, mania, giao thông vận tải, mê sảng, niềm đam mê, giận dữ, cơn thịnh nộ, derangement, lunacy, điên rồ. Điên Cuồng Tham khảo Tính Từ hình thứcdistraught, bị phân tâm, maniacal, raving, hoang dã, điên cuồng, frenzied, điên rồ, không cân bằng, overexcited, đeo, hiếu động, hưng, hyped lên, siêu. giao động, overexcited, điên rồ, unhinged điên cuồng, hoảng, quẫn, đeo, maddened, hư hỏng, raving, bên cạnh mình. không cẩn thận, ill-advised, stupid, suy nghi, injudicious, imprudent, lố bịch, ngớ ngẩn, tomfool, trống không, harebrained, asinine, empty-headed, lộng lẫy, không phù hợp, vô tri. điên Cuồng Liên kết từ đồng nghĩa mania, giao thông vận tải, niềm đam mê, giận dữ, cơn thịnh nộ, lunacy, điên rồ, distraught, bị phân tâm, raving, hoang dã, điên cuồng, điên rồ, không cân bằng, hưng, siêu, điên rồ, hoảng, quẫn, hư hỏng, raving, bên cạnh mình, không cẩn thận, ill-advised, suy nghi, injudicious, imprudent, lố bịch, ngớ ngẩn, tomfool, trống không, harebrained, asinine, empty-headed, lộng lẫy, không phù hợp, vô tri,

điên cuồng lão sư